Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2016

Saigon Cơn Mưa Lệ - Mưa Trong Mắt Em SG - Thơ Ngọc Quyên & Bửu Truyền




Sài Gòn Cơn Mưa Lệ


Em vẫn nhớ mỗi mùa thu đến
Xếp tên nhau thầm đếm lá vàng rơi
Lá bay bay , lá chao nghiêng triền nắng
Gió thì thầm , gió nói mãi yêu thôi !

Nhưng gió hỡi ta quên rồi lá úa !
Đừng bay nhiều cho tiếc nhớ khôn khuây
Mưa vẫn rơi trên mắt em lệ đầy
Thôi anh hãy về đi đừng lưu luyến.

Rồi mai đây tình khuất xa miên viễn
Mưa sẽ trôi theo con nước ngậm ngùi
Người đầu sông cứ mơ hoài hình bóng
Kẻ cuối dòng ngoảnh lại ngẩn ngơ trông .

Lệ hay mưa mà trào dâng bão nổi
Sài gòn đây dòng thương nhớ bồi hồi
Mặt nước đen như hồn em bóng tối
Quạnh hiu chiều , mây tím phủ xa xôi .

Em cố quên những ân tình lầm lỗi
Bởi cô đơn thầm gọi mãi tên người
Sài Gòn hỡi có chờ ai xa xứ !
Mưa cứ rơi hoài trên nỗi nhớ khôn nguôi.


Ngọc Quyên


Bài Họa :




Mưa Trong Mắt Em Sài Gòn


Em đã đến tưởng chừng em chưa đến
Giọt mưa rơi mắt đếm giọt buồn rơi
Em đứng đó bóng đổ vơi chiều nắng
Chân nghe mưa, tình gõ nhịp không thôi!

Em vẫn đợi mặc tình yêu vàng úa
Dẫu tình buồn, tình đó khó nào khuây
Buồn lắm! Nhưng tình ơi! Vơi lại đầy!
Mưa dai dẳng, đắng cay thêm lưu luyến!

Dầu có phải tình mình xa vĩnh viễn
Mỗi giọt mưa bao xao xuyến bùi ngùi
Lòng thương nhớ sụt sùi theo bong bóng
Anh trôi xuôi, em đứng mõi mòn trông.

Rơi nước mắt cuộc tình sao khổ nổi
Tạm xa thôi, sao tim đập từng hồi?
Sài Gòn nắng, ta bên nhau quên tối
Sài Gòn mưa, muốn đường xá xa xôi!

Ta xa cách, không phải ai lầm lỗi
Ta thương nhau, xin trọn kiếp làm người
Sài Gòn con tim ta mang biệt xứ
Mang theo tình em mưa mãi khó nguôi!

Bu Truyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét