Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2016

HƯ KHÔNG - Thơ Song Châu Diễm Ngọc Nhân


Chiều nay gió bỗng se se lạnh
Tháng Tám mà trời đã thế ư ?
Lá biếc trên cành không biếc nữa ...
Và như thời tiết chớm vào thu !?
                                              
Chưa vàng nhưng nắng không còn ấm
Tựa mảnh tình xanh đã nhạt màu
Ai nói yêu ai, ai nói nhỉ
Nhưng lòng ai đó hướng về đâu...!?
                                                
Không sao, đừng ngại, đời là thế
Vì chữ yêu thương dễ nói mà
Nói dễ, thực hành đâu có dễ
Nên tình yêu ấy chắng thăng hoa ....
                                           
Chiều nay những bước chân vô định
Ai bước lang thang lối bụi mờ
Mà tiếc vô vàn năm tháng cũ
Những ngày bình lặng của trời thơ ...

Những ngày tất cả êm đềm lắm
Cho đến hôm nao cũng độ này
Ai đến, lòng ai triền sóng nổi
Hương đời thơm ngát, vị đời say ...
                                                      
Mắt nhìn, tay nắm, lời tâm sự
Dưới nắng hanh vàng, nắng chớm thu
Cao vút chim trời đôi cánh xoải
Hồn ai cánh mộng cũng phiêu du ...
                                                                           
Nhưng rồi hạnh phúc, ngày vui ấy
Như bóng mây qua, thật chóng tàn
Ai đến, ai đi, ai để lại
Một trời tím ngắt dấu ly tan
                                                                                                           
Chiều nay gió chợt se se lạnh
Ai thấy lòng ai dậy bão bùng
Ai đã quên ai,  ai vẫn nhớ
Cuộc tình xanh biếc hóa hư không ...
                                                                                      
Song Châu Diễm Ngọc Nhân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét