Thứ Hai, 12 tháng 9, 2016

Em là trăng…- Thơ Phan Anh Dũng


Em là trăng cho đêm sáng màu bạch ngọc
Em là trăng nên không gian đan ngập tơ trời
Những sợi tơ giăng trùng lấp muôn nơi
Nhốt nhân thế loay hoay trong mê đắm!!!
Em là trăng cho nhân gian nhìn ngắm
Em là trăng nên “nhìn xuống thế gian cười”
Và cuộc đời sẽ ở mãi tuổi đôi mươi
Trăng, như nguyệt, muôn đời, trăng như nguyệt!

Phan Anh Dũng


gặp em,
ta nửa đời người
vẫn bừng bừng lửa
như thời mới yêu

này em,

đời có bao nhiêu
yêu đi
dẫu chỉ tình yêu muộn màng!

Phan Anh Dũng

tỏ tình

Nhỏ ơi,

từ độ gặp người
ta lao đao giữa nụ cười hồn nhiên
Nhỏ ơi,
từ thuở biết em
ta băn khoăn mãi, những đêm đợi chờ
Nhỏ ơi,
từ buổi hẹn hò
ta yêu như chửa . . . bao giờ biết yêu
Nhỏ ơi, . . .

Phan Anh Dũng

tán tỉnh

dẫu lòng,

chưa chắc là yêu
ngại chi?
sao chẳng thử liều một phen!
dẫu gì,
thì cũng trót quen
yêu đi, . . . thiên hạ có phiền chi đâu
tội gì,
vờ vĩnh làm cao!
lỡ như yêu thật . . .
mai sau tiếc hoài!

Phan Anh Dũng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét