Giữa ngàn bài thơ, một lời muốn nói
trầm tư tôi hay lỗi nhớ thương người
quanh vết thương chưa lành, tôi thú tội
trong giấc ngủ buồn, cửa khóa tim tôi
*
Ngồi nhớ lại kiếp nào mình thoáng gió
mãi phiêu bồng loanh quanh xứ thiên nhai
chỉ có lối mòn đưa về quán trọ
uống một chung sầu_ môi điếng nồng cay
*
Túi tôi rách_ không tiền không sao trả
tôi phải ngồi nắn nót mấy vần thơ
mượn chữ anh_ ngoáy nhanh trên giấy bổi
vài thương yêu ẫn ngữ rớt tình cờ
*
Ngón cảm xúc_ chấm mực pha nước mắt
nhạy cảm về trên tốc độ thời gian
của phong vũ_ triều thần ngày biển động
cuốn hồn tôi nằm cạnh sỏi đá mòn
*
Lời muốn gửi riêng anh là vậy đó
tất cả gì gói ghém tự ngàn năm
tình thư trong phong bì màu huyết dụ
triệu hôn ngây màu hồng nắng ấm nồng
đông hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét