Trong em, lãng mạn của hoa
Của mây nhè nhẹ ngang qua đỉnh đồi
Của xanh biếc chỗ em ngồi
Của hương cỏ dại bồi hồi nắng reo
Của dòng sông dạt cánh bèo
Của chim ca hót vọng theo tiếng rừng
Của mưa rơi giọt ngập ngừng
Của con nắng ấm nửa chừng bay đi
Của triền núi độ xuân thì
Của trăng ánh nguyệt vô vi giữa đời
Của sao lấp lánh lưng trời
Của đêm tình tự quên lời ngữ ngôn
Của trùng dương vỗ sóng dồn
Bình minh theo dấu hoàng hôn phai vàng
Của ngày tháng ngỡ muộn màng
Không - em áo lụa mộng tràn biếc xanh
Trong em, lãng mạn của Anh
Chữ tình yêu chợt hóa thành dòng thơ
Như Thương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét