Sáng thức dậy, tôi mĩm cười một cái
Ngày tinh khôi, một ngày mới bắt đầu
Có gì đâu mà buồn rầu khắc khoải
Tập được mà, tập sảng khoái vui tươi
Sáng thức dậy, tôi luôn luôn mĩm cười
Trưa cũng thế, cười toe khi thức giấc
Chọn niềm vui tôi cố gắng không buồn
Tội gì buồn rồi ngày cũng qua nhanh
Tự nhủ lòng sống cuộc đời lành mạnh
Không nhất thiết phải lầm than khổ hạnh
Sớm biết rõ tình yêu là bi lụy
Từ lâu rồi không yêu nữa, thương thôi
Bạn thắc mắc sao tôi cứ ỉ ôi
Cứ vớ vẫn làm thơ yêu, nhung nhớ?
Hihihi… đó là… nghiêp của tôi
“thơ” cứ tới, cớ sao không làm chớ?
Làm thơ tình, thích thú lắm bạn ơi!
Từng chữ một hiện ra, tôi gỏ xuống
Nhớ quá khứ, mơ tương lai… rong chơi
Sống thong dong, sống nhàn hạ yêu đời
Như Nguyệt
31 tháng 5, 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét