KHI TÔI ĐI
Khi tôi đi, cửa ngõ hồn chẳng khoá
để lỡ Ai về, giường chiếu y nguyên
tôi để lại luôn mảnh tim rách nát
vì mãi đợi chờ nên rộng vết thương
*
Khi tôi đi, trên chuyến xe thồ cũ
có chở hương người, vòng tay hôm xưa
những nụ hôn yêu đến chết vẫn giữ
xin đem theo cùng_ rải biển chiều mưa
*
Khi tôi đi, chỉ tôi buồn lắm
giọt mặn long lanh nhớ đêm tự tình
nhớ những con đường phố vui tẩm nắng
với biển trăng vàng cát trắng lân tinh
*
Khi tôi đi, ngoài đời_vĩnh biệt
chỉ đêm cuối cùng trọn vẹn cho nhau
sẽ không bao giờ rơi vào quên lãng
có thành tro tàn, nghĩ đế...vẫn đau
*
Khi tôi đi, vuốt giùm mắt lạnh
nụ hôn mặn nồng trên tóc màu trăng
cho giấc ngủ thôi chở đầy hiu quạnh
tôi sẽ miên trường quanh quẩn bên anh
đông hương
Xin để nhớ, đừng xén dù vài khắc
biết đâu chừng mai em phải tìm thêm
mùa trăng nở khi đêm vần ánh hạc
vỗ cánh dài ru ngủ giấc trầm lăn
*
Đừng phân bì, vì chính anh nhiều nhất
tình yêu em từng cất giữ cho người
từ chớm nụ hoa cuộc đời đến cuối
lúc hôn hoàng tóc nhuộm bạc như mây
*
Em thêu dáng anh ngồi trên phiến tím
mơ lại ngày xa em_biển đổi màu
xanh thiên thanh ra xám tro hoài niệm
kim vụng về đâm rách áo tim nhau
*
Cho em lại nụ hôn đầu nồng tuyệt
chiều em bay về cõi mộng thiên hà
cho sống lại đêm trước ngày chia biệt
để một ngày dư hương nhớ_ tìm ra
đông hương
KỶ NIỆM ĐONG ĐẦY
Có ai níu bánh xe đò cũ
xoay một chiều mưa thuở ấy quành
và bước chân em trên lối nhỏ
chầm chậm nghe buồn đi chung quanh
*
Chiếc áo thay cho thân đỡ lạnh
tầm nhìn qua những giọt mưa sa
ngồi im, giấu kín nguyên tình cảm
sợ những thiên thần không thứ tha
*
Nhớ thật nhiều như hôm mới đến
bây giờ ngồi điểm lại yêu thương
trong túi trái tim chừng rất nặng
cân mãi chưa đầy hạt vấn vương,
*
Tôi thả rong hồn về phố cổ
quay lại giòng xưa vớt nhớ mong
mỗi chuyến đi qua từng bến, đổ
làm quay quắt mãi nẫu trong lòng
*
Có ai còn nhớ mùi hương biển
có nhớ chuông chiều gió vẳng xa
và những con đường xưa hiển hiện
trong mắt nhạt nhòa nhớ thiết tha...
*
Những chuyến xe chở đầy hạnh phúc
một đời người tìm ra được mấy chuyến xe...
đông hương
MÙA HẠ HUẾ SAU CÙNG
Anh đâu biết lần ni về, lần chót
Nhà Nội anh qua nhà Ngoại O gần...
Những dấu vết thời gian nay còn sót
Con đường dài đất đỏ ngã Kim Long
*
Trời Hạ Huế, phượng lưa thưa cánh đỏ
Cổng trường chừ anh nuối nón bài thơ
Buồn da diết, khóc người anh thương nhớ
Em không còn, hương tóc ngủ trong thơ
*
Trời ơi trời, đã bao lâu xa cách
Mà bàng hoàng, hình như mới hôm qua
Em quá trẻ, tuồi ô mai vừa chớm
Trưa xa nhau, anh đợi nán trên ga
............................
Anh về đây; muốn gặp em lần nữa
Người yêu ơi, tim anh đã mỏi mòn
Anh lặng lẽ lên Nam Giao thăm mộ
Khói hương tàn lạc lõng giữa hoàng hôn
*
Ngủ đi em, hôn gió tay thầm gửi
Anh qua trường nhặt mấy cánh hoa nhung
Đặt trước mộ phần em, anh trang trọng
Vết thương này, nhật ký chót cho Đông
đông hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét