Chào Bạn, Tôi là Lão Mã Sơn
Người lính già, tuổi chín mươi hơn
Xanh tóc, nửa đời lo bảo quốc.
Bạc đầu, Kỷ niệm chiếc Huân chương
Thời thế đổi thay, Ta mất nước
Lưu vong đất khách, sống tha phương
Gác trọ “Nhà Già” là tư thât
Thủ đô Mỹ quốc, tạm náu nương
Đã mấy mươi năm rời quê Mẹ
Ngày nào cũng nhớ đến cố hương
Công danh sự nghiệp thành mây khói
Không còn chi nữa phải vấn vương
Mượn rượu giãi sầu, quên quá khứ
Vui cùng thơ nhạc, đỡ nhớ thương
Bao nhục vinh trả lại cho đời.
Giờ chỉ còn nỗi buồn tha hương
Arlington, Virginia.
Lão Mã Sơn/Trần Gò Công
KIẾP NHÂN SINH
(viết cho các cháu của tôi)
Có nghĩa chi đâu, một kiếp người
Chỉ là một giấc mộng mà thôi
Sự nghiệp, sương mai đầu ngọn cỏ
Công danh, khói nhạt bốc lên khơi
Nhà cao cửa rộng vừa thấy đó
Một thoáng phù du mất hết rồi
Hạnh phúc hôm nay, vui thụ hưởng
Tương lai là chuyện của xa xôi
Ta hãy sống sao cho đáng sống
Lưu lại danh thơm lúc cuối đời
Ngày nào đó, trở về cát bụi
Mọi người thương khóc ,chỉ (có)ta cười
Rời bỏ trần gian , hai tay trắng
Thăng trầm, vinh nhục gởi lại đời
Chiếc nắp quan tài vừa sập xuống
Trả lại nhân gian một kiếp người.
Hoa Đô, Hè 2017
Trần Gò Công/ Lão mã Sơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét