Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2017

KHÔNG CÒN NƯỚC MẮT _ Thơ Trúc Lang OKC





Ta đã khóc Quê hương không giọt lệ ?
Nước mắt đâu còn nữa ở con tim!
Đất Nước này quả là một Xà Lim ?
Chín mươi triệu đồng bào đang dở sống !
Thân biến thể con người thành chuột cống ?
Chui rúc từ Bauxit Formosa !

Phải đứng lên ! Quyết giữ chữ Sơn hà ?
Khi Tổ Quốc – Bản đồ - Tờ giấy lộn !
Phải đập nát lũ côn đồ khốn đốn,
Bọn tham ô tay bóp cổ đồng bào,
Biến dân Ta thành Tây Tạng hay sao ?
Không thể được ! Phải san bằng đạp đổ !

Phải trả giá công lao Đức Thánh Tổ ?
Bằng súng Quê hương đạn pháo lên nòng !
Vững niềm tin từng bước tiến xung phong,
Ta không thể bị dìm như súc vật,
Khi triệu người đứng lên làm sức bật
Lửa thành trì Hán tặc đốt thành than !

Nước mắt Ta không thể khóc đầu hàng ?
Trong các trại tù tối tăm nhục nhã !
Phải quật ngã quân thù bằng mọi giá,
Khi toàn dân phục sẵn những đoàn quân,
Tất cả châm ngòi nguyên tử xoay vần,
Nung xương máu quen mùi không biết sợ !

Không thể để yếu hèn quên món nợ ?
Giữ lời thề không sáo rỗng ngang hông !
Sống oai hùng không chết nhục Non Sông ?
Để Dân tộc vang lừng trang Quốc Sử ?
Đánh giặc Hán diệt ngàn năm quá khứ!
Nước mắt không ? Còn trăm triệu con tim !!!

TRÚC LANG OKC
Thu Đinh Dậu 2017 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét