Thứ Ba, 18 tháng 7, 2017

Kỷ Niệm Buồn (Viết cho linh hồn VDT) - Thơ Thanh Vân

Đông về mang theo niềm phẩn uất 
 Nhớ người xưa đã chết trận năm nào 
 Người yêu chết, lòng tôi đầy u uất 
 Sống giữa đời mà ngỡ tựa chiêm bao
 

Bao nhiêu năm từ khi anh nằm xuống 
 Vẫn nhủ lòng đừng nhớ chuyện ngày xưa 
 Quên Y khoa, quên những buổi đợi chờ 
Quên trực thăng, quên hoa hồng Dalat
 

Quên được không?Bao nhiêu năm lưu lạc 
Đêm đêm nằm vẫn nhớ dáng anh xưa 
 Áo bay đen, chiếc khăn quàng tím nhạt 
 Ám ảnh từng đêm, cuộc sống dư thừa

Đông  năm nay trên Quê Hương xứ lạ 
Nhớ lại ngày hai đứa mới quen nhau 
Đường Công Lý hai đứa mình thường gặp 
 Chiều Tự Do đâu thấy nắng phai màu
 

Olympia, Queen Bee, Huỳnh Hữu Bạc 
 Kể sao vừa những năm tháng có nhau 
 Giờ nơi đây một mình tôi ngơ ngác 
 Lòng thật buồn, mây xám gợi niềm đau.
 

Mặc Đĩnh Chi tôi tiễn anh lần cuối 
 Chiều tan trường thường đến kể chuyện xưa 
 Nào ngờ đâu Quê Hương không còn nữa 
 Tôi xa anh, xa mãi đến bây giờ.

 Thanh Vân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét