Hãy nhốt em ở bốn bức tường
Đã xây thành mộng của ái ân
Đã đem đi hết băng và tuyết
Còn lại tình anh sắp song hành
Hãy khoá đi cánh cửa mong manh
Đừng để trăng khuya rớt xuống cành
Em sợ ánh trăng nhìn thấy được
Chẳng có gì ngoài bóng em, anh
Cứ để mình em, một mình em
Anh về xua lạnh của bóng đêm
Tay run tìm kiếm bàn tay ấm
Môi kiếm tìm môi vẫn cứ thèm
Cứ để em chết trong ái ân
Bên ngoài bão nổi, sấm xa gần
Phong ba cuồng nộ lên trời đất
Tường mộng ngàn năm biến mộ phần
Nguyệt-EmXưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét