Thôi em về đi ta chén cuối
Bao năm huyền-thoại đã xa rồi
Ngồi Đập-Đá sầu trôi Vĩ-Dạ
Đoạn cuối cùng hai ta chia tay thôi .
Hình như trong mắt em cười
Sao lệ nhỏ làm hồng thêm đôi má
Nước dưới chân cầu mãi vờ trôi
Tình đã bỏ đi xuôi theo biển cả .
Ta rượu say giọt buồn cố-xứ
Bạn bè ra đi nào có quay về
Gột sầu trôi hoang ngày tháng cũ
Mặt đăm buồn cạn chén ly bôi .
Đêm trôi nghiêng em đứng nhìn sông
Hồ em dấu chuyện tình mà lệ nhỏ
Những cặp tình-nhân hôn nhau cuối đường
Quên hết cả đất trời của Huế .
Em gởi về Thuận-An nổi nhớ
Bên đồi Tuần trời tím vàng thu
Đã lâu chôn tình sâu nấm mộ
Để đêm say biết mấy cho vừa .
Giá đừng gặp nhau ở Huế khi về
Trên bàn còn sót ly rượu độc
Tuổi thanh-xuân ngày tháng qua đi
Cuối cuộc say hình như muốn khóc .
Gởi lại em nữa đời với Huế
Đêm nay ngồi uống rượu với người xưa !
Huy Uyên
Em và cuối thu ở Huế
Em dấu chuyện tình trong đáy mắt
Chiều sông trôi em đứng bên sông
Mấy mươi năm kể từ dạo đó
Sót lại đời nhau một giọng cười buồn .
Mùa thu Huế và những cơn mưa
Hắt chiều từng ánh đèn vàng vọt
Hai ta nhìn phố lạnh buồn
Môi hôn xưa ,một thời đã mất .
Mùa thu chao nghiêng trời kĩ-niệm
Bao tháng ngày một giấc chiêm-bao
Cuộc tình rồi xuôi trôi về biển
Bỏ đời nhau quên lối xưa về .
Em cả đời một thuở chân trần
Sông chao thuyền người một bóng
Có chờ tôi về kịp không
Ở bến xưa quạnh hiu nước mắt cháy bỏng .
Rồi một ngày lùa tóc bay cùng gió
Bóng em lặng lẻ qua cầu
Tình sương câm mặt trời đi ngũ
Nép kín đời tím tái trong nhau .
Bên ngoài gió đổi chiều
Nổi đau ùa về cùng khắp
Có phải tim người mọc rêu
Ngọn đèn đã tắt .
Mưa Huế chậm buồn qua khung cửa
Vàng vọt nụ hôn môi cuối đường
Que diêm nữa đêm cháy đỏ
Lối cũ đi về mù sương .
Mưa,mưa dấu lạnh vào hồn
Ngày còn yêu nhau em má đỏ
Nụ cười quanh mắt đuôi lá răm
Thuở đó hai ta đong đầy nổi nhớ .
Trần truồng rong rêu của rắn
Cánh đồng tím màu mưa
Tim người còn lắng đọng
Nhớ em ngửa mặt nhìn trời .
Có phải ngày em bỏ đi
Nổi buồn ngậm tăm nổi nhớ ...
Huy Uyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét