NỖI NHỚ CHIỀU THU
Thu đến mang muôn ngàn nỗi nhớ
Thu đong đầy tiếc nuối ngu ngơ
Chiều lá đổ lặng lẽ bơ vơ
Sương thu mỏng hắt hiu hững hờ
Nắng mong manh mây mù lối cũ
Hoa tàn cỏ úa lòng hoang vu
Khung trời xám, phủ mờ sương khói
Thu vàng phai nào có ai ngờ...
Thương lắm chiếc lá xanh mơn mởn
Đóa hồng nhung nồng ngát hương say
Mơ bước chân ai thời gấm lụa
Chỉ nghe tiếng lá xạc xào lay...
Sao mãi mơ hoài bóng trăng xa
Rừng thu ướt đẫm lớp sương sa
Chiều nay ngõ vắng thênh thang quá
Một mình đếm bước tiếc xuân qua....
Phạm Thị Minh-Hưng
SƯƠNG THUThu đến bao giờ thế hở Thu?Tự dưng một sớm có sương mùẨn hiện gần xa đồi cùng núiLá vàng rơi thung lủng âm uThu đến! Ban ngày như ngắn hơnChậm thấy bình minh, sớm hoàng hônBuổi tối tắt đèn đi ngủ sớmMộng mơ dài sưởi ấm tâm hồnThu đến, tiết trời chưa lạnh lắmNếu có người ôm, ngủ rất ngonMộng nếu không vàng thì cũng thắmVà giấc Nam Kha sẽ thật trònThu đến ru hồn ai đắm mêĐêm dài đồi cỏ mượt sum sêNíu giữ chân ai con dốc lángDạ yến tàn trăng chẳng cho vềVuốt má chào nhau dạo chớm ThuĐường về quen lối cỏ êm ruCảm giác chập chờn lòng vương vấnSương đã gần trưa vẫn còn mùÓ Biển 227 LC
Anh Mạc Phương Đình mến,
Trả lờiXóaMH xin cám ơn anh rất nhiều: cất giữ, giới thiệu
những vần thơ mùa thu ở đây - Suối Nguồn Tươi Trẻ thân thương!
Mến chúc Anh luôn an vui, sức khoẻ!
PTMinh-Hưng