Thôi thì trời cứ mưa đi
Sài Gòn xám ngắt ôm ghì nhớ thương
Làm sao quên nỗi vấn vương
Mưa chiều kỷ niệm đoạn trường tình thơ
Ước gì tình một giấc mơ
Cho ta gặp lại duyên hờ mộng phai
Sài Gòn mưa ướt áo ai
Lạnh lùng thương nhớ tình hoài ngóng trông...!
Người đi tít tắp mịt mùng
Giận hờn ai biết mây chùng gió bay
Sài Gòn mưa mấy hôm nay
Cho dài nỗi nhớ buồn lay lắt buồn...
Bơ vơ trong cõi cô đơn
Mình em vàng võ dỗi hờn tình đau
Chiều buồn trời vẫn mưa mau
Sài Gòn nuối tiếc, tình sầu bâng khuâng!
Phạm Thị Minh-Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét