Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2017

ĐỒI XƯƠNG TRẮNG - Thơ Như Thương

Inline image 1

Mẹ tóc bạc - ngồi giữa đồi xương trắng
Bới hoang tàn tìm tro bụi của con
Hồn ở đâu mà rừng cây vắng lặng
Bạn tù chôn, ngôi mộ lạng chẳng còn
Tàn chiến cuộc, con thành thân tù tội
Một chữ "tù", nghìn vạn nỗi oan khiên
Con chết đi không kịp lời trăn trối
Mảnh khăn sô, xin lạy tạ Mẹ hiền

Người thiếu phụ đứng trên đồi xương trắng
Hỏi Đất Trời chồng con ở phương nao
Thân xác anh trải bao mùa mưa nắng
Tan rữa rồi, chìm khuất giữa trăng sao
Viên đạn cuối - đêm vinh danh ngày tử
Thoát khỏi nòng: Tiếng súng, tiếng xung phong
Anh chết trận máu nhuộm hồng trang sử
Xé khăn tang. Em quả phụ. Mất chồng

Đứa con dại tìm ba: đồi xương trắng
Ba xa nhà khi con trẻ ngây thơ
Tiếng bập bẹ Ba... Ba... Lòng mẹ đắng
Ba sẽ về... Ngày đoàn tụ như mơ
Hình ảnh Ba oai hùng: Người lính trận
Tiếng núi sông bao trai trẻ lên đường
Mẹ kể chuyện, trong mắt người lệ ngấn...
Đất nước mình, bao oan nghiệt tang thương

Như Thương

1 nhận xét:

  1. Trang "Suối nguồn tươi trẻ" của anh Mạc Phương Đình là một "kho di cảo chữ nghĩa" của những người cầm bút.
    Thật đa tạ người thủ kho!

    N.Thương

    Trả lờiXóa