Thứ Bảy, 28 tháng 10, 2017

XIN GHI NHỚ - Thơ Dư Thị Diễm Buồn



Cháu được thăm những danh lam thắng cảnh
Sách sử ghi non nước đẹp tuyệt vời
Nên biết rằng thế gian có một nơi
Là nước Việt bên trời Nam hùng vĩ

Bởi cháu sinh ra ở trên đất Mỹ
Lớn lên nghe loáng thoáng tận trời xa
Đó là nơi sinh trưởng của mẹ cha
Phải lưu lạc nửa đời, vì giặc đỏ!

Tang thương phủ trên chòm cây khóm cỏ
Khói nhang tàn, ôi quạnh quẽ miếu lăng
Bao oan hồn lởn vởn giữa đêm trăng
Tiếng ai oán chập chờn trong gió lốc

Mắt mẹ đỏ, khi nhắc về cố quốc
Thấy dòng sông mang bóng dáng Củu Long
Thành phố xưa có màu sắc Sài Gòn
Là mẹ cháu sụt sùi rơi giòng lệ

Ba thở dài mỗi lần nghe ai kể
Chuyện chiến trường, từ ngoài Bắc vô Nam
Từ Cà Mau cho đến Ải Nam Quan
Mà ba cháu có lần qua nơi đó...

Cùng đồng đội băng đầm lầy, đồng cỏ...
Đồi núi cheo leo, sầm uất rú rừng....
Những địa danh đầy chiến tích lẫy lừng
Địch xuất hiện, đoàn quân ba tiến đến...

Nay xứ người sống chuỗi ngày hoài niệm
Cay đắng nào bằng nước mất nhà tan!
Âm vọng đâu đây, vẵng tiếng gọi hàng
Đau đớn lắm, cho cuộc đời binh nghiệp!

Cháu trưởng thành, không ở trên đất Việt
Nhưng trong người là dòng máu Việt Nam
Xin hiên ngang chiêm ngưỡng bóng cờ vàng
Để tiếp nối đường ba đi dang dở...

DƯ THỊ DIỄM BUỒN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét