MÙA BIỂN ĐỘNG
Mùa biển động, sóng cực buồn, triều dại
sóng về đâu, sóng cuốn, sóng về đâu
trời nổi gió đảo điên làm oằn oại
đường bay phiêu bồng em cánh hải âu
*
Sao em phiêu bồng- anh người hiểu nhất
từ Thu này em lạc mất niềm tin
bay chơi vơi trên không gian bát ngát
giữa điệp trùng rừng núi cứ miên miên
*
Đâu chỉ có biển động làm gãy sóng
vì trong em một trùng dương tâm hồn
xưa độ lượng, dễ thương và cát ấm
nay bãi vắng người, tim vỗ triều dâng
*
Thôi cứ vậy, em vần đôi cánh nhỏ
đâu còn thuyền, đâu cọc nhọn bình yên
như ngày xưa, buồm vui căng xuôi gió
đong đưa đi - về trên sóng du miên
*
Mùa biển động, thời yêu thương xa lắc
em ngồi nhìn những hạt cát lao xao
bỗng chốc mơ dấu chân anh trước mặt
quay trở về trong nước mắt chiêm bao
đông hương
Thursday, December 29, 2016
DÙ NGÀY THÁNG CÓ TRÔI ĐI
liệu còn gì để tiếc nuối trong tôi
tôi tả tơi đi giữa gió mưa đời
vai đẫm ướt những lời chưa dám nói
*
Tôi quay lưng, ngắm dung nhan khờ dại
khuôn mặt tình đọng sót lại sau tim
nửa ngẩn ngơ, nửa vẫn muốn đi tìm
vòng tay ấy, bàn tay viền trên tóc
*
Anh duy nhất là người làm tôi khóc
trong đêm ngồi thao thức nhớ đam mê
những đong đưa theo phi đạo đi -về
tim hưởng thụ uống hương mê bùa ngải
*
Tôi đài các, ưởn mình cao ngực trái
cho cuộc tình tiền kiếp mãi dành riêng
nhớ như in mới hôm qua rùng mình
nhớ hôn ấm anh gửi còn ám ảnh
*
Rồi ngày tháng qua đi vào quên lãng
chỉ hương anh chập chờn đọng quanh mình
mắt chan hoà những giọt lệ lung linh
thấm sâu phổi, hóa tinh anh hơi thở
*
Dù năm tháng cửa thời gian đóng, mở
dù cuộc đời hai đứa vẫn song song
dù cuối trời có tím ngắt hôn hoàng
em vẫn đợi anh như từng đã đợi...
đông hương
CON ĐƯỜNG EM ĐÊM KHÔNG MƯA BAY
Trăng khô gầy, đêm phố không mưa bay
chỉ sương sa giăng màn thưa nằm ngủ
giữa trời đêm, gối chăn là vũ trụ
em một mình, gió thế anh vòng tay
*
Đường vắng lặng, chỉ bước chân không khí
nhẹ thênh thang nhưng nặng chĩu vai sầu
nghe cả tiếng lá mùa Đông thủ thỉ
tiếng thì thầm của đôi môi tìm nhau
*
Khuya chi phối tâm trạng em hai nửa
nửa buồn nhiều bắt thoái vị phần vui
để chiếm ngôi, giao tình cho hương mới
đổi chổ em ngồi vì tim anh đổi thay
*
Đêm nay về, thành phố không mưa bay
em với đường dìu nhau qua bóng tối
cây trở mình, rứt ray và oằn oại
như hình nộm khờ tội nghiệp đơn côi
*
Em trân người, nghe chuông buồn Angélus
thầm cầu mong anh hạnh phúc tràn đầy
dù với ai, vẫn anh nguồn cảm xúc
của em, con đường đêm không mưa bay...
đông hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét