Thứ Hai, 9 tháng 1, 2017

MÂM CỖ ĐẦU NĂM.- Thơ Nguyễn Thị Thanh Dương

Em mời anh vào mâm cỗ đầu năm,
Một mâm cỗ đầy với mười hai món,
Em nấu buồn vui của mười hai tháng,
Nếm lại cuộc đời suốt một năm qua.
 
Món tháng mười hai vừa mới đi xa,
Nỗi buồn cuối năm vẫn còn ở lại,
Em nêm gia vị gió mùa xuân tới,
Anh nếm giùm em giây phút chạnh lòng.
 
Món tháng mười một ngây ngất Thu Đông
Mùi nước hoa thơm nồng nàn quyến rũ
Của hoa hồng nhung, phong lan tình tự,
Anh nếm em trên áo một mùi hương.
 
Món tháng mười mùa Thu thật dễ thương,
Những trái cây ngon đi cùng mùa lá,
Vườn lá rụng táo trên cành chín đỏ,
Anh nếm đi mùi hương táo hẹn hò.
 
Món tháng chín em chép một bài thơ,
Thay mùi vị của mùa hè nóng bỏng,
Em thả vào thơ chút tình lãng mạn,
Anh nếm đi những khoảnh khắc ngọt ngào.
 
Món tháng tám em hái cả trăng sao,
Gom ước mơ vào đêm rằm mở hội,
Trăng đã tàn, sao rơi vào đêm tối,
Anh nếm phôi phai ảo vọng hôm nào.
 
Món tháng bảy trời đất thấm mưa Ngâu,
Những khoảng cách đôi bờ chưa nối được,
Gia vị nhớ thương em cho nhiều lắm,
Anh nếm đi và anh nhớ thương đầy.
 
Món tháng sáu mùa hè đang về đây,
Nắng rực rỡ như chưa từng rực rỡ,
Mùa hè ngọt qúa không cần gia vị,
Anh nếm đi khao khát những tình hè.
 
Món tháng năm, tháng tư và tháng ba,
Có bao loài hoa cùng nhau đua nở,
Làm rạo rực gió nhẹ rung chuông gió,
Anh nếm đi tình tri kỷ của lòng .
 
Món tháng giêng hai như chuyện hoang đường,
Mộng và đời còn làm mình ngơ ngẩn,
Năm hết tết đến cho mùa xuân thắm,
Mời anh cùng em nếm mùa xuân ngon.
 
Chúng ta khai vị  món cỗ đầu năm,
Sau những mặn nồng chua cay năm cũ,
Mồng một tết nâng ly mừng nhau nhé,
Chúc nhau đời là giấc mộng đêm Xuân.
   
Nguyễn Thị Thanh Dương.
  ( Jan. 05, 2017 )

1 nhận xét: