Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2017

Tính Yêu - Thơ Huỳnh Mai Hoa



                Tình yêu vẫn muôn đời còn ý nghĩa.
                  Của một thời hoa bướm mới trao duyên.
                  Bướm vờn hoa bằng đôi cánh dịu hiền.
                  Hoa đợi bướm với hương tình dâng hiến.

                  Tình yêu vẫn là nhớ nhung, lưu luyến.
                  Đôi tâm hồn chỉ muốn quyện vào nhau.
                  Lời trái tim là ca khúc nhiệm mầu.
                 Đã ngự trị đời người trong một thuở.

                 Tình yêu vẫn là e dè, bở ngỡ.
                 Phút ban đầu đời bỗng đẹp vu vơ.
                 Một nụ cười vơ vẩn cũng là thơ.
                 Một ánh mắt ngàn lời văn chãi chuốt.
    
                 Tình yêu vẫn muôn đời là mơ ước.
                 Ước đôi tim trọn kiếp chẳng đổi dời.
                 Ước sẻ chia ngọt đắng giữa cuộc đời.
                 Ước được sống gần nhau thêm kiếp nữa.
      
                 Tình đẹp lắm nhưng tình nào có hứa.
                 Có thể rồi tình sẽ vụt bay xa.
                 Để ngỡ ngàng cho kẻ một thời qua.
                 Không hiểu được tình hay ta, lúc đó ?

                 Đừng trách ai khi tình là cơn gió.
                 Thoáng qua đời như một buổi rong chơi.
                 Nếu tình kia chưa mõi cánh giữa trời.
                 Ai giữ được khối tình là tri kỹ ?

                 Đừng trách ai khi tình hoài chung thủy.
                 Người dẫu xa, nhưng tình vẫn ở gần.
                 Dù trăm năm không tái ngộ một lần.
                 Tình như bóng, suốt đời theo ta mãi.

                 Tình với ta dù gặp nhiều ngang trái.
                 Hãy giữ tình trong kỷ niệm thân yêu.
                 Để mai sau đời có xế bóng chiều.
                 Tình như mật, ướp lòng không heo hắt./.
                  
Huỳnh Mai Hoa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét