cuộc đời trăm năm
ta đi trên con đường dài dài
và sau trăm năm
ta lại đi trên con đường xa xăm
cuộc đời trăm năm
ta đi mõi mòn trên con đường gập ghềnh
và sau trăm năm
ta lại đi vào địa ngục hay thiên đường hư không
để biết ta là ai
ta từ đâu
đến bao giờ
ta hỏi ai
sao nghe mênh mông trên con đường đời
sao nghe thinh không trên con đường về trời
có bóng ai thấp thoáng hư vô
ta vẫy tay chào người
ta chỉ thấy ta
qua chiếc bóng lạ thường
như bóng trong gương
khi ta còn trong vòng trăm năm
ta bước qua nhiều lối rẽ âm thầm
và khi ta ngoài trăm năm
ta đang chạy theo chiếc bóng biệt tăm
hát khúc luân hồi hư vô
hát khúc luân hồi hư vô
hư vô
NGHIÊU MINH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét