Vui gì thân phận mất quê hương
Khi gió đông về dạ vấn vương
Nhớ nước thương nhà bao kỷ niệm
Sa cơ nên phải kiếp tha phương
Ðêm đến, nhìn trăng, trăng ngẩn ngơ
Dường không quen biết tự bao giờ
Con đường xa lộ thênh thang quá
Biển rộng mù sương chẳng bến bờ
Ðông sang gió lạnh thấm chăn đơn
Thao thức vàng thêm nỗi nhớ nhung
Tiếng quốc kêu sương mờ ải nhạn
Tiếng gà giục giã lúc tàn canh
Ly xứ thôi đành một kiếp đau
Vì đâu dân Việt phải cơ cầu
Ra đi chẳng nghĩ vì cơm áo
Chỉ muốn non sông rạng ánh màu
Bây giờ sông núi, ôi ngàn dặm
Thăm thẳm ngân hà chia cách xa
Ðất Việt ai về cho nhắn gửi
Tình em muôn thuở chẳng phôi pha …
nguyễn phan ngọc an - đầu xuân 2017
http://trangthongocan.blogspot.com
http://trangtruyenngocan.blogspot.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét