Tôi vẫn nhớ những mùa xuân quê cũ.
Mảnh đất lành ấp ủ tuổi ngây thơ
Xuân đơn sơ là hoa dại ven bờ
Là lộc biếc, chồi non trên cây cỏ
Xuân mộc mạc là dòng sông nho nhỏ
Chở xuân về trên khóm lục bình trôi
Hoa tím giăng, tim tím một mảnh trời
Hoa theo nước, theo thuyền đi chợ tết
Xuân ấm áp, lửa reo nồi bánh tét
Lũ em chờ chiếc bánh chín đầu tiên
Mùi nếp thơm bay tỏa dưới hàng hiên
Thoang thoảng quyện mùi hoa cam, hoa bưởi
Xuân rộn rả là tiếng gà gáy vội
Gọi mọi người thức sớm buổi đầu năm
Pha nước trà, chờ thân tộc ghé thăm
Để cùng chúc một mùa xuân hạnh phúc
Xuân vô tư, đàn trẻ em nô nức
Áo mới màu hoa, tiếng guốc rộn ràng
Nắm tay nhau đi khắp nẽo đường làng
Nghe chim hót chào xuân trên cành lá
Xuân năm cũ với xuân nầy rất lạ
Cuộc bể dâu che khuất nẽo xuân về
Đếm xuân buồn theo ngày tháng lê thê
Mùa xuân đẹp chỉ còn trong ký ức
HUỲNH MAI HOA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét