Có Mùa Xuân nào cho Mẹ không em?
Dĩ vãng buồn, và ký ức không quên:
Đêm chạy giặc Tháng Tư Đen ngày đó!
Mẹ dắt dìu cả đàn con khốn khó
Vượt trùng dương với thuyền nhỏ mong manh
Trên đại dương bị hải tặc hoành hành
Mẹ tuẫn tiết liệt oanh ngời Gái Việt
Oan khiên đó! Chừ làm sao em biết?
Ba mươi năm rồi, dân Việt chịu đau thương
Ba mươi năm rồi, người Việt sống tha phương
Sống rải rác khắp cùng trên thế giới
Mùa Xuân này, xin em cho anh gởi
Một đóa hồng đến người Mẹ năm xưa
Với lòng thành cầu nguyện sớm trưa
Cho hồn Mẹ ngày mai thanh thoát.
HÀ ĐÌNH HUY
ANY SPRING FOR MOM?
Is there any Spring for Mom, my dear?
The sad past and memory would never clear:
Fleeing from the enemy that Black April's night,
Mom guided her poor children in a sorry plight
Crossing the ocean in a small fragile boat.
Alas! while at sea the pirates atrociously smote;
She committed suicide proud of being a Viet lady.
Such misfortune, now how could you see, baby?
For thirty years, Vietnamese have endured pain;
Thirty years already, they have suffered in bane
Living scattered everywhere on this earth.
This Spring, kindly take from me of my life's worth
A rose to the Mom of Boat People that old time.
In all sincerity we pray day and night in chime
For Mom's Soul to be at leisure in Ultimate Bliss.
Translation by THANH-THANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét