Thứ Sáu, 3 tháng 11, 2017

Có những nỗi buồn - Thơ Lê Tuấn




Có những nỗi buồn đến không tên
Chợt nói cùng ta lúc lên đèn
Bóng chiều vừa tắt bên khung cửa
Ta thấy em về, dáng thân quen.

Có cả nỗi buồn đuổi không đi
Nó ở bên ta, sống thật lì
Nỗi hờn vong quốc, đau thân phận
Uất nghẹn trong lòng lúc phân ly.

Có những nỗi buồn đến êm ru
Như khói nhẹ vương bóng sương mù
Lá bay theo gió, chiều thu tím
Lặng lẽ cùng ta bước phiêu du.

Và có nỗi buồn đến vu vơ
Nó ở bên ta tự bao giờ
Lắng nghe từng nhịp tim đau nhói
Xoa dịu từng giây phút đợi chờ.

Lê Tuấn
(nỗi buồn vu vơ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét