Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

MƯA SÁNG NAY - Thơ Đông Hương Tôn Nữ


Sáng lung linh với giòng mưa qua phố
mỗi giòng là sợi lụa quấn đời em
với đời anh cho màu tim vẫn đỏ
chảy xuôi nguồn huyết quản giòng bình yên
*
Mưa sáng nay chỉ nỗi buồn thừa hưởng
mưa chiều xưa vui để lại SàiGòn
liệm trong sâu tim em bằng niệm tưởng
xa mưa SàiGòn là chết nửa tim ngoan
*
Nắng ngủ nướng, hôm nay trời rất lạnh
con sâu đo cong mình dưới lá tùng
bướm cánh ướt, chẳng thèm buồn bay lượn
trốn dưới nhành phượng tím nhánh gầy nhom
*
Trời hôm qua đang còn nằm tắm nắng
nay sáng về nhiệt độ lại hàn đông
mây choàng vai áo lông cừu màu xám
cho mưa đừng làm ướt cả mênh mông
*
Đàn sáo đá bay về tìm tổ cũ
tổ rách rồi, mẹ cũng...bỏ sang ngang
đứng nhìn nhau, nghệt ngờ, lông cánh rũ
chừ tìm đâu cư ngụ lúc Đông sang?
*
Em cũng vậy, không anh, không chỗ trú
làm sao tim được ấm áp bây giờ
pha lê lại thích lang thang gót nhớ
đi tìm về vùng hạnh phúc đêm xưa...

đông hương
  

MỘT TRỜI KỶ NIỆM GỬI ANH



Có yêu thương mới biết lòng dạ Huế
có vui buồn mới biết sóng giòng Hương
có tâm tư mới thích nghe Thiên Mụ
khi chiều về chuông ngân giữa hoàng hôn
*
Huế của em là nhánh bông phượng đỏ
Huế của anh là tà áo qua cầu
Huế của em là tóc bay trong gió
Huế chúng mình là Vọng Cảnh _Nam Giao
*
Em rất hiểu tại răng anh yêu Huế
nón bài thơ và nhỏ nhẹ dạ..thưa
tiếng khúc khích giấu lòng tay e lệ
thương anh rồi nhưng cứ vẫn như... chưa
*
Trời Xuân Thượng và mây hồng Bầu Vá
theo lên nguồn xem hai đứa đi câu
cạnh Kim Phụng bãi cát lài, nước hạ
rứa mà chừ đàn cấn buồn, nhìn nhau
*
Thời tuổi ngọc thích Mệ kể cổ tích
huyền thoại tình đêm hạnh phúc thần tiên
Mệ vuốt tóc, sợi ngắn ưa mu khóc
hờn sợi dài nhiều lần được anh hôn
*
Chừ tất cả đã chìm trong Huế mộng
hương dạ quỳnh vườn Nội có thiết tha
giờ tan trường Đồng Khánh còn tiếng trống
 giòng Hương xưa bóng Tôn Nữ mắt nhoà...

đông hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét