Vói tay ngỡ trúng thiên đàng
Té ra là mộng ngỡ ngàng phút giây
Bên em xin nán lại đây
Đừng đi vội quá em đây bẽ bàng
Tình mình có lúc huy hoàng
Có lúc tăm tối, xin chàng đừng đi
Vài năm ngắn ngủi tình si
Vẫn yêu chàng lắm, sao đi vội vàng?
Sáng ra chợt thấy bàng hoàng
Anh đi mất biệt, mất chàng như mơ
Đêm cuối chàng làm bài thơ
Bài thơ vĩnh biệt bơ vơ em buồn
Nỗi buồn như cắn vào tim
Nỗi buồn như tách cà phê đắng đời
Sáng nay lòng thấy rối bời
Chẳng hôn từ giã, anh rời xa em
Như Nguyệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét