Mới chớm vào Thu đã lạnh rồi
Chao mình trong gió, lá thu rơi
Nắng thu trong suốt, vàng như mật
Chẳng đủ làm Thu sưởi ấm đời
*
Dăm bóng chim chiều vỗ cánh bay
Đánh rơi tiếng hót xuống rừng cây
Rừng cây có những cành thưa lá
Vươn ngón tay dài vói đóa mây
*
Tôi mở lòng tôi đón ý thu
Nhưng sao nghe mắt đẵm sương mù
Sao nghe tiếng gió lời hiu quạnh
Sao nắng hanh buồn trên án thư ?
*
Và lạnh. Chao ơi, lạnh thật nhiều
Đồng bào đông thế vẫn cô liêu
Một trăm cái trứng, ai trăn trở
Ai đã thay tâm, đã đổi chiều ?...
*
Ai vội vàng quên thuở ngục tù
Quên ngày oanh liệt chốn quân khu
Quên lời hứa hẹn dâng sông núi
Vuốt mặt, liên hoan với cộng thù !?
*
Viễn xứ, Thu sầu, xót cố hương
Nên Thu không sắc cũng không hương
Chớm thu mà thấy hồn thu chết
Ai có cùng tôi nỗi đoạn trường ....
*
Ngô Minh Hằng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét