Cuộc tình ấy đem niềm vui khoảnh khắc,
Nhưng nỗi buồn xâm chiếm cả đời tôi,
Mỗi đêm về nhìn trăng chiếc đơn côi
Mà chợt nhớ bóng hình ai từ đó...
Tôi chậm bước lang thang ngoài phố nhỏ
Để tìm về nơi hạnh phúc yêu thuơng
Của hoàng hôn chìm lắng ánh thê lương,
Mà nỗi nhớ vẫn còn đây vời vợi...
Cứ như thế, tôi đi vào sâu thẳm
Đến vực cùng, tôi cũng chỉ mình tôi,
Biết tìm đâu miền ký ức cuộc đời,
Trăm nỗi nhớ chất thêm ngàn nỗi nhớ!
Rượu kia ta uống ngàn ly
Mà sao không thể quên đi một Người!
Nguyễn Văn Hà
August 8th, 2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét