Em đi mang nửa vầng trăng
Nửa vầng còn lại trôi ngang hững hờ
Lên đồi dệt mấy vần thơ
Dõi theo bóng nguyệt lững lờ chìm sâu.
Đêm tàn trăng rụng về đâu
Có hay tôi vẫn u sầu trông theo?
Cuộc tình bỗng chốc tàn mau
Thì thôi, tiếc nuối thở than thêm buồn.
Đường tình đã trót vấn vương
Trăm năm thoáng chốc vô thường phù vân
Lần kinh sám hối ăn năn
Cầu xin cho được gối chăn mặn nồng.
Ngờ đâu tình đã hư không
Thì thôi, nào dám đèo bồng chi đâu
Thu về đếm giọt mưa ngâu
Cho mòn thương nhớ cho sầu dần vơi.
Chắp tay cầu nguyện đất trời
Cho tôi quên hết tình đời bạc đen
Tơ chùng não nuột phiếm loan
Trái sầu đã chín, lên men, ngậm ngùi...
01/03/16.
Đặng Hoàng Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét