Hồn em đó, đám mây trời bang bạtNgày qua ngày lướt thướt kéo đi hoangKể từ độ xa quê nhà tan tácHồn nhập cùng ngàn mây gió lang thangHồn em đó, hỏa diệm sơn bốc lửaCháy ngút ngàn cơn mê đắm cuồng quayĐã yêu rồi em vẫn còn yêu mãiNgàn năm sau em mãi mãi đắm sayHồn em đó, cơn mưa ngàn ẩm mụcVào những ngày không ánh sáng khai quangHồn em bỗng như lá rừng tỉnh giấcGiữa khung trời màu trắng đục mê manHồn em đó, xin một lần thú tộiTrót quay lưng cho cuộc sống tan thươngXin gởi anh một vài lời trăn trốiCho hồn em về thăm lại cố hươngHồn em đó, vết thương còn rướm máuDấu tích đạn bom chinh chiến hôm quaGữi lại anh , xin anh cho nương náuTrong tim anh, tìm giấc ngủ hiền hòa
Thanh Vân
Gửi Lời Thú Tội
Người em nhỏ, áng mây trời phiêu bạt
Mang nỗi sầu mất nước bỏ đi hoang
Em xót xa nhìn quê nhà tan tác
Hoá thân làm mây, gió thổi lang thang.
Cơn mê đắm như hoả sơn bốc lửa
Em thắp lên nghìn ngọn đuốc yêu thương
Để ngàn năm em vẫn còn yêu nữa
Cuộc tình buồn nên sầu mãi vấn vương.
Hồn ẩm mục dưới cơn mưa tăm tối
Bỗng rộn ràng bùng vỡ ánh bình minh
Em bừng dậy nhìn muôn nghìn tia nắng
Giữa khung trời đầy mây trắng lung linh.
Em bối rối thốt lên lời thú tội
Thay cho lời sám hối gửi về anh
Cuộc tang thương em nỡ đành quay mặt
Bỏ quê nhà và phụ cả tình anh.
Hồn em vẫn mang vết thương rướm máu
Của đạn bom thời chinh chiến đã qua
Hãy trở về cùng quê hương nương náu
Và cùng anh... cho tình mãi đậm đà.
ĐặngHoàngSơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét