Tình có nồng nàn như nắng xuân
Mà sao xa vắng biết bao lần
Nhặt cánh mai vàng rơi trước ngõ
Ngậm ngùi hồn bỗng thấy bâng khuâng.
Tình hỡi có còn thơm phấn hương
Mùa yêu ngày cũ có sầu vương
Hoàng hôn mây trắng bay nhiều quá
Hỡi tình hiu hắt bến bờ thương!
Vì đâu cách biệt núi sông dài
Thuyền tình hun hút mộng tàn phai
Ngóng trông mòn mỏi sầu muôn lối
Mộng cũ vời xa đâu dáng ai?
Tình ơi có tiếc cánh hoa xưa
Ấp ủ trang tình thơ mộng mơ
Trao nhau chẳng nói câu hò hẹn
Mùa thương yêu dấu đã mịt mờ...
Giữ nhé tình ơi chút hương lòng
Mặc đời hư ảo có hay không
Tình lạnh lùng bóng mây bay mãi
Lạc bước - Hững hờ bến đợi mong!
Phạm Thị Minh-Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét