Thứ Năm, 17 tháng 11, 2016

DẪU MAI NGUYỆT TẬN …- Thơ Như Thương

image1.jpeg

Thinh không lặng một mái chùa
Cong vầng nguyệt bạch ngỡ đùa trần gian
Đâu an nhiên, đâu tịnh vàng
Giữa đêm vọng nguyệt mênh mang đất trời
Trèo lên đỉnh núi người ơi
Gọi mây, gọi gió, gọi đời vô vi
Áo lam phất chéo tà chi
Mà nghe vọng động cổ thi lạc vần
Lắng nghe tâm - điệu chuông ngân
Quên đi trần tục bước chân ngắn dài
Phù vân rụng xuống trần ai
Nhánh thơ con chữ níu hoài ngóng trông
Trang kinh lơ lửng giữa dòng
Tìm chi tục lụy má hồng xuân phai
Tiếc gì một mớ tóc mai
Luân hồi ngàn kiếp thơm hoài hương xưa
Tháng năm còn lại nhặt thưa
Dẫu mai nguyệt tận, người chưa quên người …


Như Thương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét