Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

TÔI YÊU - TÌNH NGHỆ SĨ - Thơ Hoàng Ngọc Văn



Tôi yêu tha thiết nước tôi,
Con sông uốn khúc, núi đồi mênh mang.
Lũy tre bao bọc xóm làng,
Hàng cau cao ngất, mái trường thân yêu.

Tôi yêu ngọn gió, cánh diều,
Mục đồng ngất ngưởng, nắng chiều nghiêng nghiêng.
Ầu ơ tiếng hát mẹ hiền,
Võng đưa kẽo kẹt, tôi yên giấc nồng.

Tôi yêu cô lái bên sông,
Nhắt khoan đưa khách, má hồng xinh xinh.
Bâng khuâng, tôi nhớ mái đình,
Cây đa bến cũ, ân tình mờ sương.

Xa xa mờ bóng giáo đường,
Nắng mưa dầm dãi, tiếng chuông vọng về.
Tôi yêu mái rạ xóm quê,
Khói lam chiều tỏa, đê mê cõi lòng.

Bên trời lận đận, long đong,
Vẳng nghe tiếng Quốc, lệ trong nhạt nhòa !
Quê hương, đất nước hiền hòa,
Nhớ thương vời vợi, sơn hà Việt Nam...


TÌNH NGHỆ SĨ

Người nghệ sĩ tơ tằm rút biếu,

Hiến người nghe đồng điệu, đồng tâm.
Tấm lòng trải rộng tấm lòng,
Với quê hương, với non sông sớm chiều. 


Xem thế thái nhiều điều cớ sự,

Gẫm tình đời cư xử đầy, vơi.     
Kho trời bát ngát thảnh thơi,
Muốn đan, muốn dệt tặng người vui chung.


Nhìn cảnh trí núi sông cẩm tú,

Bỗng trạnh lòng, thi phú nhả tơ.
Thơ không nuôi nổi nhà thơ,
Vẫn vương cái nghiệp tằm tơ trả đời ! 
          
Đã có lúc nghe lời nặng, nhẹ,
Mặc thị phi những kẻ chê, khen.
Vẫn đem tiếng hát dế mèn,
Vui dâng hiến, cố đua chen tay nghề !


Xin rải khắp sơn khê, đất nước,

Tiếng tơ lòng trong bước ngược, xuôi.  
Biếu không nhân thế, người ơi,
Tâm thành, xin tặng cho đời nhánh hoa.


HOÀNG NGỌC VĂN
570 Keyes ST., # 225
San Jose, CA. 95112

Phone : 408-287-0621  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét