Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

ĐÊM TẠ ƠN - Thơ Như Thương


.Quê nhà.
Tạ ơn sương khói quê nhà 
Nương theo gió thổi ngang qua quê người
Tạ ơn tiếng Mẹ ru hời 
Nuôi con khôn lớn biển trời mênh mông
Mẹ nhìn chiều xuống dòng trong 
Nhớ con dòng đục buồn lòng ngó mong
Tạ ơn hoa nở giữa dòng 
Tiễn em một đoạn tím sông lục bình
Áo hoa con gái dặm nghìn 
Xứ người dâu bể tội tình con tôi

.Người lính.
Tạ ơn người lính năm xưa 
Ở trên đỉnh núi lâu chưa về nhà
Nước non đau nỗi can qua 
Vợ đi tìm mộ chiều tà thẳm sâu
Tạ ơn vốc đất nhạt màu 
Nhuộm dòng máu thẫm hóa nâu chốn này
Tạ ơn sót lại chiếc giày 
Giữ cho em chiếc thẻ bài tên anh
Tạ ơn rừng của biếc xanh 
Rồi vàng lá đổ vây quanh mộ người

Tình.
Tạ ơn giây phút nhìn Em 
Em quên mắt liếc để mềm mi cong
Tạ ơn tóc biếc một dòng 
Cho Anh cúi xuống một vòng tay ôm
Tạ ơn áo mỏng chiều hôm 
Bên khung cửa sổ trăng xôn xao lòng
Tạ ơn chúm chím môi hồng 
Tô son đo đỏ … Anh trồng cây si
Tạ ơn Em để mà chi... 
Để Anh còn có chút gì mai sau

.Thơ.
Tạ ơn lục bát đợi Ta 
Hứng chiều sương đọng pha trà tri âm 
Tạ ơn đêm của nguyệt cầm 
Thức cùng Ta vỡ mạch ngầm ái ân 
Tạ ơn ân sủng giai nhân 
Thơ-Ta từ đấy bụi trần hoài thai 
Tạ ơn chữ nghĩa thoát hài
Sợi trăm năm đã buộc hoài nợ duyên 
Một vòng trái đất vẹn nguyên 
Rong chơi một cõi ngả nghiêng với đời
 
Như Thương
(Mùa Lễ Tạ Ơn 2016)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét