Thứ Ba, 22 tháng 11, 2016

Mãi Một Mùa Thu - Thơ Nguyệt-EmXưa



 Mùa thu chưa chết tôi đã chết

Chết ở trong tâm của một người
Người nói yêu tôi muôn kiếp trước
Ngàn năm gió lướt thổi mây trôi

Tôi chết hồn tôi chết hồn tôi
Vây quanh sương lạnh mờ bóng người
Lòng trần cô quạnh xưa xưa lắm
hết của dư hương chút phấn thừa

Tôi chết từng đêm, mỏi bóng trăng
Trăng mờ đổ xuống bóng trăng ngần
Âm thầm lá trút vườn sương lạnh
Mơ gót ai về! Bóng giai nhân

Tôi biết làm sao hỡi thu ơi!
làm sao ngăn được lá thu rơi
làm sao người ấy như thuở trước
Yêu chỉ mình tôi hứa trọn đời

Thì thôi thu hỡi tôi chết thôi
Chết ở trong tâm của một người
Nên lòng cô quạnh xây thành mộng
Bay tận phương xa cuối chân trời

Cứ lạnh đi thu chớ ngại ngùng
Cứ buồn hiu hắt tiếng đàn rung
Tôi ôm một khối sầu, lửa tắt
Đâu sợ trời thu rắp lạnh lùng


Nguyệt-EmXưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét