Sá gì những thị phi thời mạt vận
Bạn trôi sông, tôi lạc chợ kiếp này
Dẫu cùng trời cuối đất, cách Đông- Tây
Mà vẫn thắm nghĩa tình thời Huynh- Đệ.
Cám ơn Bạn: người cùng chung thế hệ
đã từ lâu mang chiến tích máu xương
Cám ơn người trai trẻ chốn biên cương
hy sinh lúc tuổi xuân tràn nhựa sống.
Hơn 40 năm mà vẫn còn ác mộng
Khi từng ngày lây lất dưới nắng mưa
Bạn tôi ơi! Mỗi lần nhắc chuyện xưa
là nỗi nhớ lại càng thêm nát dạ!
Bạn và tôi, phương trời chia đôi ngả
Chỉ còn chung kỷ niệm thuở binh đao
Bước sơn khê nay là lối chiêm bao
Ngàn dặm nhớ, mong ngày mai tao ngộ.
Cám ơn tiếng " Xung Phong! " như cuồng nộ
đồng vọng theo hồi ức thuở đôi mươi
Chốn trầm kha còn ngạo ngễ tiếng cười
Nghèo cơm áo nhưng luôn giàu khí khái.
Không thể quên những tháng ngày quan tái
Biết giờ đây " thế sự...nại lão hà " (*)
Vẫn tấc lòng trang trải " đới nguyệt ma " (*)
Dù nay đã phong sương " đầu tiên bạch " (*)
Bạn ở quê nhà, tôi nơi đất khách
Đêm viễn liên, nối siêu lộ tìm nhau
Đồng đội ơi! Lời thề hứa năm nào
sẽ vang mãi trong nỗi lòng quang phục.
Thương bạn sống trong bao la tù ngục
Ngậm hờn mang thân khổ nhục từng ngày
Cám ơn lòng trung dũng đến hôm nay
vẫn chung thủy với Màu Cờ, Sắc Áo!
HUY VĂN
(*) Thơ ĐẶNG DUNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét