Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

Mười Thương - Thơ Bửu Truyền


Mười Thương
Họa thơ Như Thương ĐÊM TẠ ƠN
bt

- Quê nhà
Một thương tạ ơn quê nhà
Dòng sông, bến nước, cây đa, con người
Câu ca, tiếng hát ru hời
Ơn cha, nghĩa mẹ, phước trời mênh mông.

Hai thương lắng đục khơi trong
Tránh của phi nghĩa không hòng không mong.
Biết phấn đấu, lội ngược dòng
Đang trôi vẫn nở như bông lục bình.

Dẫu cho xa xứ dặm nghìn
Thương quê, nhớ mẹ nặng tình trong tôi.

- Người lính
Ba thương anh lính ngày xưa
Hành quân, trấn thủ nắng mưa xa nhà
Sống trong cái chết trải qua
Đền ơn nợ nước, tình nhà thâm sâu.

Bốn thương áo trận phai màu
Poncho rách nát mưa ngâu lũng này
Giày saut há mõm bung giày
Trăng treo đầu súng thẻ bài đâu anh?

Dẫu rằng mộ phủ rêu xanh
Tạ ơn lính chiến hy sinh vì người.

- Tình
Năm thương người tình của Em
Buổi đầu gặp gỡ hạ huyền cong cong
Em như chiếc lá giữa dòng
Anh bơi theo lá tay bồng, tay ôm.

Sáu thương qua bậu sớm hôm
Canh chua so đũa nấu tôm ngọt lòng.
Quăng chài tóm gọn nắng hồng
Mang em về chốn loan phòng... tình si.

Dầu cho đời chẳng ra chi
Ơn em bất khả tư nghì mãi sau.

- Thơ
Bảy thương bằng trắc đời Ta
Gieo vần lục bát ngọt lời thanh âm.
Vầng trăng lấp lánh nguyệt cầm
Câu thơ ôm ấp chút tình nghĩa ân.

Tám thương thơ gởi tình nhân
Tình mang chữ nghĩa vào lần thiên thai.
Chín thương thơ chút khôi hài
Cười trong chánh niệm, cười ngoài thiện duyên.
Mười thương thơ trọn ý nguyên
Bảo tồn văn hóa, góp duyên xây đời!

bửu truyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét