Thứ Ba, 6 tháng 12, 2016

Chùm Thơ Ý Nga


QUÂN ĐỘI "ANH HÙNG”?

Tàu Cộng xâm lăng trắng trợn
Tại sao Việt Cộng làm ngơ?
Chắc là toàn lũ trẻ thơ?
Cả đảng không ai người lớn?
 
Tàu xây trên đảo chúng ta
Căn cứ quân sự trái phép
Làm sao có thể lơ là?
“Anh hùng” sao chạy mất dép?
 
Tại sao im như không biết?
Đâu rồi lẻo mép, lanh mồm?
Đảng bận nhậu nhẹt, bia ôm
Hay bị giặc Hán cấm tiệt?
 
Mất an ninh toàn khu vực
Làm chi đám “quân trú phòng”?
Bảo vệ cán cân quyền lực
Để giao chủ quyền biển Đông?
 
Toàn phường Việt gian, lính kiểng
Đồn trú bao đảo làm chi?
Chắc lo nhặt nhạnh sào yến
Bán mua, tẩm bổ cho phì?
 
Giặc xây công trình phi pháp
Chuẩn bị cho “đường lưỡi bò”
Quân đội bắn sẻ khoe “to”
Hèn chi binh pháp tạp nhạp.
 
Thách thức vị trí thống trị
Cả thế giới đều thở than
Chỉ duy Việt Cộng miễn bàn
Bàn gì bọn vô liêm sĩ?

Ý Nga



DƯỠNG SỨC THÔI!

Họ khóc lóc, mình cười
Cả năm đà giữ tươi
Sá chi những ngày cuối
Bệnh phải nghe lời thôi!
 
Sốt, ra nhiều mồ hôi?
Thì nghỉ ngơi gấp đôi
Cứ nằm mà dưỡng sức
Cả năm đã đứng, ngồi!
 
Bên ngoài tuyết rơi rơi
Nghỉ làm, được nằm chơi
Đòi chi còn than thở?
Mấy khi được thảnh thơi?

Ý Nga


KÍNH TIỄN
*
Kính tiễn một bậc đàn anh rất quý sách: Văn, Thi, Họa Sĩ N.H.N.
 *

Tiễn Anh một tách trà, bày
Một vòng hương khói quyện đầy trái, hoa.
*
Hoa tay từng trổ tài qua:
Thi, văn, họa bút mượt mà khắp nơi
Tinh thần chống Cộng sáng ngời
Lập trường giữ vững đời đời: Quốc Gia!
 
Lửa tim thắp sáng thiết tha
Chăm lo sách báo đậm đà thi ca
Sách ai cũng chẳng nề hà
Dốc tâm nhuận sắc như là sách riêng.
 
Bây giờ anh hết ưu phiền
Bây giờ thanh thản, an nhiên nghỉ rồi!
Ngủ đi thôi! Ngủ đi thôi!
Vui, men bóng xế, trôi trôi về Nhà
Tiễn Anh đường xá quá xa
Gần nhau còn mãi: ngọc ngà văn chương!
*
Mặc đời kẻ ghét, người thương
Từ nay chẳng thiết vô thường trần gian!

Ý Nga


 

VỀ CHỐN TẠM DUNG

Về nơi không phải là Nhà
Tâm cô đơn vẫn thật thà cô đơn
Ra đi như kẻ vô ơn
Mai về có thế: chưa khôn đủ… sàng*
Mở trang nhật ký, giấy vàng
(Như là tri-kỷ-của-nàng) đang mong
Giấy yêu có nhớ ta không?
Bao ngày xa vắng, một dòng tỉ tê!

Ý Nga      *10.4.2007
----
*Thành ngữ: <Đi 1 ngày đàng học 1 sàng khôn>


CON NHỚ QUÁ!

Chợ chiều bán ế, hàng dư
Đôi vai Má nhức cứ như gánh bùn
Đường dài hun hút xóm thôn
Thương con chờ đón, dập dồn mau chân
Bây giờ nhớ những tảo tần
Vần thơ con viết bần thần nhớ thương!

Ý Nga


THƯƠNG NGƯỜI CÔ ĐƠN

Bao nhiêu là người bệnh
Nằm một mình mà rên.
Không thân nhân chăm sóc
Đời chán nản, buồn tênh.
 
Bao nhiêu là hành khất
Giữa mùa đông, không mền
Đói, lạnh ai nhớ đến?
Làm gì để tìm quên?
 
Thức ăn thừa ngấu nghiến
Ôi, thiu: nhai đỡ ghiền
Không nụ cười thân thiện
Đời họ toàn ưu phiền?
 
Ai là người hành thiện
Giúp họ bớt truân chuyên,
Giảm đau khổ triền miên
Khi đích về chưa đến?

Ý Nga

LẠI NHỚ NHÀ

Quê: mưa lụt, bao người lội lội nước
Một mình tôi nhớ nhớ trời xa xôi
Mây trôi trôi, tuyết trắng trắng đất trời
Thật tội tội cho người biệt biệt xứ.
 
Tuyết tuyết tuyết! Mưa mưa! Nhòe mắt ướt
Ngày buồn buồn, yêu quá Nước Non Non!
Canada thương thương về Sài Gòn
Ai lau lau lệ con giùm hỡi Mẹ?

Ý Nga


CHUYỆN

Người ta lắm chuyện, nói nhiều
Nói xuôi, nói ngược nhiều điều cho vui
Em buồn-nhiều-chuyện. Chẳng cười
Buồn nhiều, nói ít: phải mời bệnh thôi.
*
Em ơi, buồn bớt giùm tôi!
Buồn non nước, đủ: tim nhồi tả tơi!
Chuyện gì thì cũng chuyện người
Chuyện mình: hạnh phúc, cả đời sóng đôi!
 
-Nhìn đi: dân khổ liên hồi
Sống thời tội nghiệp, chết rồi chẳng yên
Cùng anh xóa những muộn phiền
Dâng riêng Đất Mẹ, nối liền niềm tin
Giúp anh chuyền Lửa, giữ gìn
Tiếp tay, bổn phận việc nghìn, công trăm.
*
-Hãy quên năm cũ tối tăm
Đón mừng sáng sủa một năm mới về
Hân hoan thay chỗ não nề
Cười cho hoa nở, trăm bề mừng xuân!

Ý Nga

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét