Ai sớt dùm tôi những nỗi buồn
Khi trời u ám phủ muôn phương
Tìm đâu chút nắng hồng năm cũ
Dù chút tàn dư của bóng dương
Ai sớt dùm tôi những nỗi sầu
Khi trời lướt thướt giọt mưa ngâu
Trời cao còn khóc thương trần thế
Niềm vui tìm kiếm ở nơi đâu ?
Ai hứng dùm tôi ngọn gió đông
Gió đem se sắt thổi trong lòng
Cỏ cây còn thốt lời than thở
Lòng người sắt đá được hay không ?
Ai xót dùm tôi những cành trơ
Thu đi mang lá xuống hoang mồ
Cây khô còn hứng mùa mưa bão
Nỗi buồn nào phải chỉ đơn sơ !
Ai sớt dùm tôi những nỗi niềm
Nỗi niềm phong kín nỗi sầu riêng
Mênh mông không biết đâu mà nói
Chữ nghĩa cũng buồn dưới bút nghiên./.
Huỳnh Mai Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét