Mình Chúa đóng
đinh trên Thánh Giá
Mắt dịu hiền Đức
Mẹ đồng trinh
Chúa Hài Đồng nằm
trong hang đá
Vạn ngàn sao
chiếu sáng lung linh
Con ngoại đạo
nhưng tin có Chúa
Dưới tượng ngài
khấn nguyện lâm râm
Chiên quỳ mọp,
Thiên Thần lượn múa
Nỗi niềm riêng
khe khẽ thì thầm:
“…Con có người yêu làm lính chiến
Hứa sẽ trở về mùa Giáng Sinh
Bôn ba đuổi giặc ngoài chiến tuyến
Xin Chúa ban ơn được an bình...
Chúa ơi, đêm đông trời lạnh giá
Vợ mong chồng trong nỗi quạnh hiu
Lạy Chúa trên cao ban phước cả
Mọi kẻ thương yêu... hạnh phúc nhiều
Đất nước nhiễu nhương cơn thống hận
Chiến tranh sao độc ác vô tình!
Chúa có nghe chăng lời thành khẩn...
Nước Việt Nam khốn khổ điêu linh…
Tiền đồn biên trấn bao hung hiểm
Con không trách hờn buồn giận đâu
Đã chấp nhận người yêu lính chiến
Chàng mãi bôn ba ở tuyến đầu…”
Lời nguyện cầu
lệ vương mi mắt
Theo chuông ngân
quyện tỏa không gian
Đêm Giáng Sinh
ngập đầy hương sắc
Đón mừng ơn
Thánh Chúa vô vàn
Cảm ơn Chúa người
yêu trở lại
Từ chiến trường
xa đã bị thương
Viên đạn thù gây
bao oan trái…
Đồ thán sanh
linh khắp nẻo đường
Nay người trở
lại không toàn vẹn
Lòng con sau
trước vẫn yêu thương
Người yêu lính
chiến không lỗi hẹn
Một phần thân
thể hiến quê hương!
Giáng Sinh xứ người...
trong tuyết bão
Cây thông xanh
lấp lánh đèn màu
Chúng con vẫn là
người ngoại đạo
Xin thành tâm
tha thiết nguyện cầu
DƯ THỊ DIỄM
BUỒN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét