Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2016

Mưa Vào Hồn - Thơ Nguyệt-EmXưa




Mưa nào mưa trong tôi.
Nắng nào lên rất vội
Tình nào như mây trôi
Làm con tim bối rối

Tín đồ nào có tội
Qùy dưới Chúa van lơn
Hoa rừng thơm đêm tối
Gió thì thào man mơn

Quạnh hiu đời du mục
Ai gọi thầm quê hương
Bóng người xưa trong mắt
Ôi! Một chiều lặng đưa

Tóc mây giờ đã bạc
Như nghìn sóng xô bờ
Đêm trăng rơi quạnh quẻ
Một con thuyền bơ vơ

Tiếng thơ hồn lữ thứ
Rào rạc lá thu rơi
Tình đau hơn mấy trự
Quất vào tim một đời

Mưa nào rơi trong tôi
Gió nào xé tơi bời
Ngày mai ai biết được
Ra đi không một lời...


Nguyệt-EmXưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét