Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2016

Hương Sắc Trong Vườn - Thơ Xướng Họa


[1] 

GỞI CỐ NHÂN

Cứ lẳng lặng đi chẳng một lời
Để buồn và nhớ mãi không vơi
Câu thơ trang nhã khi trao đổi
Giọng nói thanh tao lúc gọi mời
Nâng tách trà thơm mơ cặp bến
Nhắp ly rượu đắng mộng ra khơi
Người ơi kỷ niệm còn xao xuyến
Day dứt trong tâm đến trọn đời

December 1st 2016 
Hồ Công Tâm

[2] 

NHỚ TÌNH XƯA

Thao thức trong tim gởi mấy lời
Trút dòng tâm sự những đầy vơi
Gôm bao kỷ niệm ngày ly cách
Giữ mãi tình yêu tuổi đón mời
Lặng lẽ năm canh buồn viễn xứ
Thẫn thờ bán dạ vọng xa khơi
Lần trang nhật ký mờ nhân ảnh
Nỗi nhớ choàng lên phủ cuộc đời.

Illinois, Dec-02-2016
Phùng Trần - Trần Quế Sơn

[3]

NHỚ BUỔI VU QUY

Bước xuống thuyền hoa những nghẹn lời
Mà sao nước mắt cứ đầy vơi
Bạn bè trong xóm còn đưa tiễn
Sỏi đá bên sông cũng đón mời
Muốn níu ân tình neo bến mộng
Lại e sóng gió vượt trùng khơi
Chạnh lòng nhớ buổi vu quy ấy
Thệ nguyện yêu anh đến mãn đời

December 2, 2016
Thủy Lâm Synh     

[4] 

NIỀM ĐAU THẾ CUỘC

Tay bút run run họa mấy lời
Bốn mươi năm lẻ hận chưa vơi
Đất trời hỗn loạn đành buông bỏ
Sóng biển mênh mông chẳng gọi mời
Nước mắt lưng tròng bên kẻ lạ
Xác hồn chết lặng giữa mù khơi
Tưởng đâu thế cuộc rồi xoay trở
Lại phải lưu vong hết cuộc đời

December 2, 2016
Ngô-Đình Chương

[5] 

CHUYỆN ĐAU ĐỜI

Nhiều khi buồn nói chẳng nên lời,
Gẫm nỗi trần ai lệ khó vơi.
Súng đạn tràn đầy cam chịu khổ,
Ngục tù cay đắng xót xa mời !
Cầm quân không đánh đành tan nát,
Thế nước lầm than hận viễn khơi !
Một cuộc cờ tang thương tiểu quốc,
Trời sao nở để chuyện đau đời.

December 2nd, 2016
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân 

[6]

CHUYỆN CŨ

Ngày ấy sao không dám mở lời
Để rồi nuối tiếc chẳng hề vơi
Tình chưa gửi với tờ thư ngỏ
Mộng đã tàn theo cánh thiệp mời
Ta vẫn lênh đênh trời huyễn ảo
Người còn hun hút nẻo mù khơi
Một mai nếu có lần tương ngộ
Ngơ ngẩn nhìn nhau : quá nửa đời !

3-12-2016
Nguyễn Kinh Bắc


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét