Sao nhớ quá những ngày mình xa cách!
Trời thật buồn mây xám cũng rưng rưng,
Giáng sinh về trong không khí tưng bừng,
Riêng ta vẫn mông mênh trong nỗi nhớ.
Lòng dặn lòng cố quên đừng than thở,
Mà sao tim vẫn dệt những vần thơ,
Viết ra đây nỗi mong nhớ đợi chờ,
Người có biết hay không ? Người có biết ?
Ta vẫn yêu vẫn yêu người ta thiết!
Vẫn nhớ hoài nhớ mãi Giáng sinh xưa,
Lễ nửa đêm chung bước đến nhà thờ,
Cùng khấn nguyện cho tình mình đẹp mãi.
Giữ quê hương ta trấn ngoài biên ải,
Chiến cuộc tràn về những Giáng sinh sau,
Ngắm sao đêm anh thầm khấn nguyện cầu,
Cho đất mẹ sớm qua cơn binh lửa.
Ngày anh đi đã không tròn lời hứa,
Bỏ quê hương bỏ lại nhưng thân thương!
Nhìn người vui trong đêm lễ tưng bừng,
Anh lại nhớ mùa Giáng sinh năm cũ.
Ngọc Trân Noel17
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét