Thứ Bảy, 23 tháng 12, 2017

QUÊ XƯA - Thơ Nguyệt-EmXưa




Đêm trăng mẹ ngồi dệt lụa
Thác nước reo mai gió đổi sang muà
 Dâu xanh, nương rẫy phù sa
Bìm bịp kêu chiều , la ngà  nước lớn
Mưa tháng bảy trôi  bong bóng
Mái tranh cùn gió thổi hắt hiu
Chiều tháng  sáu Tu Hú kêu
Bắt cô trói cột
Cá đầy thuyền, sóng lặng biển khơi
Mít non còn thơm khóm mới
Con cá chuồng  bay xa
Em tôi ngồi đợi
Ánh trăng  lén qua khe cửa
Tiếng gà gáy đêm thâu
Tiếng dế ngân nga , sương rơi tí tách
Tháng năm gió nồm khô rộm
Lá sầu đông rụng ngập sân trường
Đêm nổi sảy, mẹ ngồi khâu vá
Ngọn đèn dầu buồn ngủ  loe hoe
Tiếng ê a em đọc vở lòng
Chưa biết chữ
Mà thuộc bài thơ Lưu Biệt
(Giang Sơn ấy vẫn chờ ta thêu dệt…
Ngưạ tái ông hoạ phước biết về đâu…)
Tháng mười trời mưa không ngớt
Nước tràn cánh đồng
Cá về ngóp ngoảy
Ếch nhảy , kêu tình
Gió hiu hiu lạnh
Giựt mình, cú kêu
Tháng ba  hương lúa ngang đèo
Thơm lên cành bưởi
rụng đầy ngoài sân
Chị mặc áo lụa trắng ngần
Thoảng mùi tơ mới
Bay gần bay xa
Tình quê em hỡi
Đậm đà
Đi xa mãi nhớ 
Quê nhà tuổi thơ


Nguyệt-EmXưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét