Đã sinh làm kiếp con người
Nào ai thoát được cảnh đời xót xa
Nhà Sư Ấn độ Vadjra
Đưa ra triết lý, giúp ta thanh nhàn (*)
Xét rằng đời, vốn đa đoan
Muốn vui sống, phài tịnh an tâm hồn
Như ba con khỉ, mà khôn!
Lấy tay, bịt mắt, bịt mồm, bịt tai
Bịt mắt, ta chẳng nhìn ai,
Chỉ nhìn cái đúng, cái sai của mình,
Diệt trừ : tà sắc, dục tình
Thì buông bỏ được bóng hình đam mê
Bịt mồm, ta chẳng khen, chê
Dối gian chẳng nói, chửi thề cũng không
Hiền như có Phật trong lòng,
Thì buông bỏ được những vòng lợi danh
Bịt tai, chẳng rõ âm thanh
Thấy đời đẹp, tựa bức tranh không lời,
Mở tâm thương mến mọi người
Và buông bỏ hết! … Coi đời hư không!
“Tam Hầu” triết lý phương Đông,
Tuy đơn sơ, lại mênh mông luận bàn
Người xưa, để lại khôn ngoan
Ngàn sau, hồ dễ thế gian tận tường!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Ghi chú: (*) - 3 con khỉ khôn ngoan đáng bực Thầy. Triết lý này phát xuất từ nhà Sư Vadjra (Án độ) vào thế kỷ thứ 8, lan truyền qua Trung hoa và Nhật. Đến thế kỷ 17, ở Nhật tại Đền thờ Tokugawa có tượng 3 con khỉ tên chung bức tượng là Sambiki Saru ( 3 khỉ khôn ngoan), Tên Khỉ bịt mắt là Mizaru ; Khỉ bịt miệng là Mazaru ; Khỉ bịt tai là Mikazaru.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét