[1]
TUYẾT
(Thể Điệp Khúc)
Tuyết vẫn rơi đều tuyết vẫn rơi
Nhẹ nhàng lơi lả, nhẹ nhàng lơi…
Thềm toàn đá đóng, thềm toàn đá
Ngõ vắng người qua, ngõ vắng người
Cành trĩu ngả nghiêng, cành trĩu ngả
Ngọn buồn tơi tả, ngọn buồn tơi
Đông sầu buốt giá, đông sầu buốt…
Lạnh cả trời mơ lạnh cả trời
Thanh Hòa
[2]
ĐÔNG BUỒN
Gió lả lơi đùa, gió lả lơi
Lá vàng rơi rụng, lá vàng rơi
Cành khô khốc gẫy, cành khô khốc
Cúc tả tơi tàn, cúc tả tơi
Thưa thớt nắng soi, thưa thớt nắng
Vắng tanh người dạo, vắng tanh người
Buồn thiu cảnh sắc, buồn thiu cảnh
Nẫu tiết trời đông, nẫu tiết trời.
Đoàn Đình Sáng.
281217.
[3]
MONG
Hạt mưa rơi suốt, hạt mưa rơi
Dạ chẳng lơi là, dạ chẳng lơi
Yêu tiếng bậu cười, yêu tiếng bậu
Ngóng tin người đến, ngóng tin người
Miền thôn dã vắng, miền thôn dã
Mảnh áo tơi nghèo, mảnh áo tơi
Đây gắng đợi chờ, đây gắng đợi
Nguyện ơn trời giúp, nguyện ơn trời.
Như Thu
[4]
GỌI NẮNG
Sương còn rơi mãi sương còn rơi
Điệu lý lơi buồn, điệu lý lơi…
Còn lạ lối chăng, còn lạ lối
Đã xa người quá, đã xa người
Từng xơ xác dạ, từng xơ xác
Thấm tả tơi hồn, thấm tả tơi
Ôi nắng chớ tan! Ôi nắng chớ...
Thấu chưa trời hỡi! thấu chưa trời.
PHAN TỰ TRÍ
[5]
NHẠT PHAI
Lá vàng rơi mãi, lá vàng rơi
Dạ chẳng lơi sầu, dạ chẳng lơi
Còn nhớ mộng xưa, còn nhớ mộng
Vẫn yêu người cũ, vẫn yêu người
Mười năm thắm thiết, mười năm thắm
Một phút tơi bời, một phút tơi
Tình đã nhạt phai, tình đã nhạt
Nghẹn kêu trời hỡi, nghẹn kêu trời !
SÔNG THU
[6]
MƯA GIÓ MÙA ĐÔNG
Mưa cứ rơi đều, mưa cứ rơi
Suối buồn lơi chảy, suối buồn lơi
Mây ngang trũng vắng, mây ngang trũng
Gió thốc người say, gió thốc người
Hoa úa nát tan, hoa úa nát
Nhụy mềm tơi héo, nhụy mềm tơi
Không gian tím ngắt, không gian tím....
Buốt giá trời đông, buốt giá trời
Trịnh Cơ (Paris)
28/12/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét