Thứ Tư, 10 tháng 1, 2018

Chùm Thơ Ý Nga




ÔI CHAO!
Diện đồ tươm tất sáng trưng
Chúng mình ra phố tưng bừng đèn hoa
Tháng này hết Tết người ta
Nhưng mai sắp nở vàng hoa bên Nhà.
*
Mình đi bưu điện trước nha
Quà Xuân Chiến Sĩ lơ là được đâu
(Ngày xưa Người Lính đi đầu
An dân, kiến quốc, chẳng cầu lợi riêng
Hào hùng, gian khổ, truân chuyên
Mấy ai được sống an nhiên: tiền, quyền).
 
Bỏ thư an ủi Mẹ hiền,
Thư thăm anh, chị… cao nguyên đói nghèo
(Già còn trồng trọt, nuôi heo
Chỉ vì gốc lính, đói meo gia đình).
 
Xong rồi, đủng đỉnh, trùng trình*
Ghé mua quà cáp tạ tình thầy, cô
(Tuổi già ai cũng héo khô
Đớn đau nhìn cả cơ đồ tiêu tan).
 
Sẻ san đủ cảnh cơ hàn
Tự nhiên tắt ngúm hân hoan đầu ngày
Thôi! Về anh nhé! Hôm nay
Gói, chia bận rộn chân tay, quên buồn.
*
Đi ra hí hửng ngập hồn
Trở về sầu muộn, nhớ Nguồn.
Ôi chao…
Ý Nga, 9.1.2018
 
*TRÙNG TRÌNH: đủng đỉnh




AI LO CÙNG TÔI?
Niềm riêng sắc nhọn nỗi buồn
Nhớ Ba, thương Má lệ tuôn u hoài.
Niềm chung lo ngại một mai
Mất Nhà, dân tộc lạc loài về đâu?
Việt gian, Việt Cộng hai đầu
Dân tôi ở giữa nghẹn ngào niềm đau!
Xuân đầy Hán hóa sắc Tàu
Tết vơi tranh đấu, san hà đỏ tanh!
Ý Nga, 9.1.2018





NGƯỜI THƯƠNG BINH
*
Hồi hướng công đức cho bác TRẦN NGỌC ANH (Calgary, Canada)
*
Tết đưa nhung nhớ trở về
Gợi màu mai, cúc vàng quê mượt mà
Đưa hồn nhớ Mẹ, thương Cha
Những ngày êm ả ngọc ngà đầu năm.
 
Tết rồi! Phải nhớ hỏi thăm
Những Người Yêu Nước đang nằm Ngục Đen,
Những Thương Binh vốn chẳng hèn
Xông pha chiến trận, đáng khen dường nào!
 
Năm nào cũng nhớ gửi trao
Chút quà gói vạn ngọt ngào kính thương
Năm nay thêm chút bất thường
Phong bì phúng điếu thắp hương một người
Thân nhân nhờ chuyển về nơi
Khổ đau, khốn khó, tơi bời trời xa.
 
Chúc Anh mạnh khỏe tuổi già
Tân niên đất Tổ quê ta hết thù
Cùng dân phá Ngục Âm U
Giúp dân góp sức Cửa Tù phá tung
 
Cám ơn sĩ khí hào hùng
Danh thơm vẫn giữ hương chung: Cộng Hòa.
Ý Nga, 9.1.2018






AI HIỀN VỚI CỘNG SẢN?
*
Mồng 1 Tết đọc email của “thi sĩ” TL chỉ trích về những bài BIẾM THI CHÍNH TRỊ: “-Dữ quá nường ơi!”
*
Họ chê: “-Dữ quá nường ơi!”
Đêm về tự hỏi: hiền nơi đâu rồi?
*
Từ ngày hết cảnh chia đôi
Bắc vào từng lũ rỉa mồi dân Nam
Mẹ Quê xanh tái như chàm,
Bắc Nam thống nhất: biệt giam mọt cùm;
Trẻ thơ lếch thếch chết chùm
Chỉ vì đoàn, đảng-thối-ùm trung kiên.
 
Hiền đưa dân thoát: vượt biên!
Dữ theo, nộ khí xung thiên, giết người
Nào đâu chỉ chết con tôi,
Thuyền nhân bao kẻ chết, trồi biển đen!
*
Họ” này lạ lẫm, thân quen?
Chung dòng Âu-Lạc! Không khen mới kỳ!
Tưởng đâu Tết được lì xì
Không ngờ bút bén cười phì nhờ thơ.
*
Nhủ lòng quyết chẳng thờ ơ
Viết cho dân tộc, màu cờ đã yêu
Quê hương trong cảnh lửa thiêu
Hiền hòa như lụa phẳng phiu, sao còn?
*
Nén hương Mồng Một khóc con,
Mồng Hai nhớ Tết bồ hòn Mậu Thân
Một người di tản bốn lần*
Làm thơ chống Cộng sao vần hiền ngoan?

Ý Nga*28.1.2017.
---
*4 lần di tản
-Tết Mậu Thân 1968: Ngã Tư Bảy Hiền > Hòa Hưng,
-Cuối năm 1979: Sài Gòn > Thái
-Tháng 6.1980: Thái > Ý
-Tháng 6.2000: Ý > Canada





COI CHỪNG MỸ NHÂN KẾ!

Những gì đi lùi lại
Càng xa càng nhạt lần
Bạn cứ mê ngủ mãi
Ai đồng hành, ai thân?
 
Cây trổ hoa, nhả phấn
Trái, mới chín ngọt dần
Việt Nam sa chiến trận
Ngủ hoài sao giúp dân?
 
Chuyện phải làm vô tận!
Say “thương nữ, cung tần”*
Thấy gì dân khóc hận
Trong những tiếng cười rần?
 
Thương dân mình cùng quẫn
Xin giữ vững tinh thần
Chớ làm ngơ bất nhẫn
Ngủ vùi bên “giai nhân”
 
Ý Nga*10.8.2016
 
 
*THƯƠNG NỮ
“Thuyền đêm ghé bến Tần Hoài
Sương che mặt nước, trăng đầy bãi sông
Chẳng cần mệnh nước long đong
Ca nương còn hát bên sông miệt mài”
Trần Minh Hải dịch bài:
 
 
DẠ BẠC TẦN HOÀI*
“Yên lung hàn thủy nguyệt lung xa
Dạ bạc Tần Hoài tận tửu gia
Thương nữ bất tri vong quốc hận
Cách giang do xướng Hậu Đình Hoa”
Đỗ Mục.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét