Tình yêu ta gởi phương Đông
Mặt trời thức dậy bừng con tim nàng
Ta xin một chút nắng vàng
Cho lòng sưởi ấm những chiều mưa ngâu
Tình yêu ta gởi nơi đâu
Mặt trời về ngủ chìm sâu giấc nồng
Ta xin một chút ánh hồng
Về đêm dệt mộng cho lòng ngất ngây
Tình yêu ta gởi mây bay
Mặt trăng ru ngủ dáng gầy trầm luân
Lỡ khi ta nhớ bâng khuâng
Nhìn mây như thấy tóc nàng lang thang
Tình yêu ta gởi lan man
Để không sợ mất ngày tàn đi hoang
Chẳng gì mà phải lo toan
Đời ta vốn lắm cuồng phong vỗ về
Trương Xuân Mẫn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét