một lần từ Mỹ về Phan Thiết
theo bạn rong chơi tận Phú Long
bửa tiệc đầu năm đầy rượu thịt
đời vui như lạc cảnh tiên bồng
đang lúc tỉnh say quên thế sự
bổng ai vừa trổi khúc bi ca
thêm đờn vọng cổ hờn,than,oán
não nuột trời ơi, lệ mắt hoà
ra ngõ gặp anh người hát dạo
cụt chân, mù mắt, lết xe lăn
phong trần tơi tả đời sương gió
nhưng nét nam nhân vẫn khắc hằn
hỏi thăm mới biết anh tàn phế
cuối tháng tư đen cuộc chiến tàn
thân phận con người như số mệnh
nổi trôi cùng đất nước lầm than
mấy chục năm qua, bao biển hận
nhưng anh vẫn giữ áo hoa rừng
chiến y bạc phếch trăm lần vá
theo kẻ phế nhân chịu thãm thương
anh hát toàn bài chinh chiến cũ
điệu ru nước mắt nát tim người
hò, xề, sang, xứ như oà khớc
vực dậy niềm đau giữa cuộc chơi
tàn tiệc bạn bè chia mỗi ngã
loạn ly đời được, mấy lần vui ?
tôi về đất khách làm bồi Mỹ
quên chuyện nước non, khóc lẫn cười
nhân có bạn từ Phan Thiết tới,
hỏi thăm người hát dạo thưong binh
mới hay anh đã ôm đàn chết
giữa một đêm mưa dưới mái đình
buổi trước vì đời mà chiến đấu
tàn cơn lửa loạn chịu thương đau
nay nằm lạnh lẽo nơi hoang địa
số phận gì đâu quá nghẹn ngào ?
14-1-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét