Mẹ ơi ! Mấy chục năm rồi
Sao con vẫn nhớ Mẹ ngồi bên hiên
Ưu tư nét mặt muộn phiền
Tấm thân gầy đét da liền với xương
Sau nhà có một con đường
Bên kia là một mảnh vườn xác xơ
Mấy năm sau đó không ngờ
Mọc lên nấm mộ bên bờ ruộng khô
Khuất sau đống ra nhấp nhô
Mẹ nằm trong đó …nấm mồ cô đơn
Mẹ ơi ! Đau xót nào hơn
Hắt hiu ngọn gió trong cơn nắng chiều
Trên mồ ngọn cỏ tiêu điều
Cọng hương cũ kỹ chắc lâu lắm rồi
Cái vòng nhật nguyệt luân hồi
Đẩy đưa Mẹ mãi nổi trôi kiếp người
Từ nơi quyền qúy xa xôi
Theo chồng Mẹ đến ở nơi khốn cùng
Miếng cơm manh áo hãi hùng
Cong lưng nhổ cỏ trên đồng ruộng sâu
Trên thân một mảnh áo nâu
Bả vai đã rách cái bâu đã sờn
Mẹ ơi ! Biết nói gì hơn
Ai làm Mẹ khổ trong cơn bão đời
Con thương Mẹ lắm….Mẹ ơi !
Song Anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét